Các
bí tích là những phương thế nhờ đó tín hữu được thánh hóa và được kết hiệp sâu
xa hơn với đời sống của Chúa Kitô. Giáo lý Giáo hội Công giáo nhìn nhận nhờ các
bí tích “người tín hữu được sinh ra và lớn lên, được chữa lành và sai đi” (GL. số 1210).
Giáo luật khẳng định
các bí tích luôn được sẵn sàng cho dân Thiên Chúa. “Các tín hữu có quyền được
lãnh nhận từ các Chủ chăn sự hỗ trợ nhờ các của cải thiêng liêng của Giáo Hội,
nhất là Lời Chúa và các Bí tích” (đ. 213). Càng quan trọng hơn khi Giáo luật
khẳng định “Thừa tác viên thánh không được từ chối ban Bí Tích khi có người xin
lãnh nhận một cách thích đáng, đã được chuẩn bị hợp lệ và không bị giáo luật
cấm nhận lãnh Bí Tích” (đ. 843 §1).
Điều
luật này cho thấy rằng việc đón nhận các bí tích không phải là điều luôn luôn
được đáp ứng: một người phải “đã được chuẩn bị hợp lệ” mới được đón nhận các bí
tích. Chẳng hạn, một đôi bạn đã đính hôn mà không có sự hiểu biết đầy đủ về bản
chất của hôn nhân thì họ được mời gọi tạm dừng việc kết hôn cho đến khi nào họ hiểu
được tầm quan trọng của thiên chức ấy.
Hơn
nữa, cha xứ chỉ bị buộc phải cử hành các bí tích đối với các tín hữu thuộc giáo
xứ của mình. Chẳng hạn, một linh mục có thể chứng hôn cho đôi bạn không thuộc
về giáo xứ của mình, nhưng ngài không bị buộc phải làm điều đó.