Câu trả lời đơn giản là: “Đương nhiên bạn có quyền”. Luật Giáo hội phát biểu rõ rằng các tín
hữu “tùy theo kiến thức, chuyên môn và tài ba của mình, họ có quyền, và đôi khi
kể cả bổn phận, bày tỏ cho các Chủ chăn có chức thánh biết ý kiến của mình liên
quan tới lợi ích của Giáo hội” (đ. 212 §3). Thực tế, đó là trách nhiệm của mỗi
người Công giáo.
Luật này phải được thực hiện một cách nghiêm túc, bởi vì
Giáo hội không chỉ làm chứng cho đời sống thiêng liêng nhưng còn hiện diện và
chăm sóc trong thế giới, đồng thời phải giải quyết mọi vấn đề trong cuộc sống
thường ngày. Chúng
ta phải chia sẻ với các vị mục tử những sáng kiến cũng như những ý kiến của
chúng ta để làm sao cho Giáo hội điều hành các công việc được tốt hơn. Chúng ta
tin tưởng vào người khác để suy xét. Về phần mình, Giáo hội buộc các mục tử của
Giáo hội phải tham vấn giáo dân trong những quyết định quan trọng.
Quyền
và bổn phận này không được coi như một cuộc động não tập thể (brainstorming session), trong cách thức
này chúng cần được thực hiện với sự khôn ngoan. Khi có những mối lo ngại, cách
tốt nhất là hãy làm nó trong sự “hòa hợp
với thẩm quyền và vị thế của người đó”. Khoản luật này kết thúc với việc nhắc
nhở mọi người khi thực hiện “miễn là bảo vệ sự vẹn toàn
của đức tin và luân lý, cũng như sự tôn trọng đối với các Chủ chăn, và để ý đến
công ích và phẩm giá của tha nhân”.